Nguyên Đỗ

Không Chừng Lạc Hướng

Đâu có phải cuộc đời đang bế tắc
Cánh rừng hoang dày đặc chẳng lối đi
Những cây con chẳng vươn mọc được gì
Bởi cây lớn đã chắn muôn ánh sáng
Mỗi hy vọng khởi đầu mỗi cố gắng
Mộng tương lai là phấn đấu hôm nay
Từng buông lơi, cứ vững tiến hăng say
Chớ buông thả, sóng sông chìm lãng phí
Mỗi thành đạt kết quả từ ý chí
Đồng lúa vàng bao công khó trồng gieo
Bao nhiêu người buổi đó sống khó nghèo
Đã đạt tới những đỉnh trời mơ ước
Đỉnh danh vọng một ngày không tới được
Mỗi một ngày mỗi tiến tới gần hơn
Không đôi hia bảy dặm, chẳng cánh chuồn
Đốt giai đoạn, không chừng mình lạc hướng
Nguyên Đỗ

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Không Chừng Lạc Hướng"